November 1, 2013

Tháng Mười Một

Không nên quá ảo tưởng vào bản thân ..
Rằng mình có thể khiến đối phương thay đổi :)
...
Tôi là gì? Ừ, có là gì đâu :)



Chẳng muốn viết, chẳng muốn đăng bài mới ... 
Blog với tôi giờ là một góc nhỏ bình yên, thật buồn.
Không viết, đồng nghĩa với việc tôi rất ổn, cuộc sống tất bật, không có thời gian để ngậm nhấm những nổi buồn dai dẳng .. Thật dài !


Ngày đầu tháng đã nghe tin dữ, Ông Năm qua đời !
Lúc đấy đang ngồi ở lớp Tiếng anh .. Thứ âm thanh xa lạ bỗng dưng chìm ghĩm .. Đầu óc rỗng tuếch.
Chưa kịp... Vẫn chưa kịp...
Không thể nghĩ được đó lần cuối cùng nhìn thấy Ông :)

Nước mắt tuôn không cách gì ngăn được :)
Sinh - Lão - Bệnh - Tử .. Cái qui luật nghiệt ngã ấy không bỏ soát một ai ..
Ông hãy yên nghĩ nhé !



SG xa hoa và tất bật :)
SG về đêm thả nổi cô đơn của tôi rong rủi, cựa mình, quay quắt.
Gia Đình là một thứ gì đó rất cảm động !
Phải đi xa, mới cảm nhận rõ mình đã từng là một cô Công chúa nhỏ trong cung điện lộng lẫy có Vua cha và Hoàng hậu mẹ yêu thương, cưng chiều, chăm sóc :)
Phải đi, mới thấy bản thân còn vô vàn thiếu soát so với thế giới hỗn độn không nắm rõ hình hài ngoài kia ...
Phải đi, để tự lập .. Để thấy mình trưởng thành, thật sự trưởng thành :)
...
Trẻ con !
Cứ nghĩ trưởng thành là phải chạy ra đường, đi khắp nơi tìm việc làm thêm .. Kiếm được tiền thì mới trưởng thành.
Cuối cùng cũng tìm được việc...
Vui mừng điện thoại về báo cáo với Cha.
Cha dịu dàng bảo: "Thôi đừng đi làm con à. Có bao nhiêu mà phải cực khổ? Lo học, học mới là vấn đề chính. Kiếm được tiền rồi sẽ xao nhãng chuyện học ngay. Nói với người ta là không làm đi con."
Vậy là khóc, khóc không phải vì giận Cha .. Mà là vì trái tim rất đau, đau vì ở xa mà Cha vẫn lo lắng con gái phải cực khổ, đau là vì biết Cha bất lực. Bất lực vì không ở cạnh bên quan sát đứa con mà mình yêu thương.. Chỉ nói qua điện thoại mà trăn trở không biết con có hiểu tấm lòng của Cha không...
''Cha Mẹ'' - Là một thứ gì đó vô cùng thiêng liêng và cao cả..

"Cha, đã gần 2h sáng, con gái không ngủ được :) Nếu ở nhà, chắc con đã ngủ từ 20h tối rồi... Vì nơi đó an toàn và thân quen nên con chẳng có gì phải lo nghĩ cả !"


Tôi nói mình muốn một lần trong đời được yêu hết mình, được hi sinh hết lòng, muốn có cho riêng mình một tình yêu để khắc cốt ghi tâm.
Người nói.. Sẽ có, Tiểu Du à. Ai cũng sẽ có một tình yêu khắc cốt ghi tâm, để khi có ai đó vô tình đụng vào chúng ta sẽ ngay tức khắc nhớ !
Người hỏi tôi bây giờ thế nào.. Tôi không suy nghĩ, lập tức trả lời,
Tôi hạnh phúc ! Dù đôi lúc cô đơn cùng cực, đôi lúc bất lực khó thể giải bày :)
Nhưng tôi rõ ràng là đang hạnh phúc, với đầy đủ những gì mà cuộc đời ban tặng !


Cái câu: ''Bằng tất cả sinh mạng.." kia có thể tùy tiện mà nói ra sao? Là có thể từ bỏ mạng sống chỉ vì những lời nói lúc giận dữ của em? Có thể tìm đến cai chết không cần phải suy nghĩ chỉ vì không còn được yêu em sao?
Một người ngay cả sinh mạng của mình cũng không trân trọng. 
Anh lấy gì để đảm bảo chắc chắn sẽ bảo vệ được em đây...
Tình yêu là phải cho đối phương cảm giác an toàn tuyệt đối, tin tưởng tuyệt đối.
Còn tình yêu của anh chỉ đang khiến em sợ hãi và hoài nghi :)
Em đã không còn muốn chia sẻ, không còn muốn ''nói'' nữa... Vậy tình cảm này có còn ý nghĩa gì nữa?


Có lẽ tôi đã đặt kỳ vọng vào đối phương quá nhiều.
Có lẽ tôi đã quá ảo tưởng về bản thân mình.
Thế nên có cảm giác hụt hẫng và thất vọng :)


Dạo này hay khóc, chạm khẽ vào cũng khiến nước mắt chảy không ngừng ...
Ngoan nào, Tiểu Du ...
Hãy là một cô gái kiên cường !

SG. 2h sáng .. 02/11/2013